- I. Quản Trọng Và Bão Thúc Nha
- II. Tây Môn Báo Trừ Bỏ Mê Tín
- III. Ngũ Viên Báo Thù
- IV. Phùng Huyên Mua Nhân Nghĩa
- V. Biển Thước Coi Bệnh
- VI. Mạnh Mẫu Ba Lần Dọn Nhà
- VII. Lạn Tương Như Và Liêm Pha
- VIII. Kỳ Ngộ Của Trương Lương
- IX. Hàn Tín
- X. Tô Vũ Chăn Dê
- XI. Đề Doanh Cứu Cha
- XII. Tư Mã Thiên Và Bộ Sử Ký
- XIII. Khổng Dung Và Lý Nguyên Lễ
- XIV. Vương Hi Chi Yêu Ngỗng
- XV. Trình Di
- XVI. Lòng Khoan Hồng Đại Lượng Của Trầm Chu
- XVII. Mưu Giỏi Của Thích Kế Quang Làm Lui Giặc Nhật
- XVIII. Nữ Hiệp Cách Mạng Thu Cận
- XIX. Khôi Hài Của Kỷ Hiểu Phong
- XX. Những Ngày Thơ Ấu Của Tôn Trung Sơn
Kỷ Hiểu Phong đầy bụng tài học, nhanh trí lại có tính khôi hài. Ông là một người béo tốt rất sợ nóng. Vào mùa hè, trời nóng khiến ông khó thở. Muốn viết văn ông phải cởi trần thì mới viết được, dù ở công thất. Có một lần ông đang viết dở thì nghe ở ngoài cửa hô :
-Hoàng thượng tới !
Nguyên hoàng đế Càn Long rất chú ý đến bộ Tứ Khố toàn thư, hễ có thì giờ thì lại coi. Kỷ Hiểu Phong không kịp mặc áo, chỉ đành chui xuống gậm bàn mà trốn. Ông ở gậm bàn tới nửa ngày vừa buồn bực, vừa không chịu được nóng nực, muốn chui ra. Nghe ngóng rất lâu thấy phòng im lặng không một tiếng động, tưởng hoàng đế đã đi rồi, vừa thò đầu ra vừa hỏi :
-Lão đầu tử đã đi rồi hả ?
Chẳng ngờ hoàng đế Càn Long duyệt đọc văn chương xuất thần khiến không ai dám lên tiếng. Tiếng hỏi của Kỷ Hiểu Phong làm hoàng đế giật mình, nhìn bộ dạng của Kỷ Hiểu Phong vừa giận, vừa tức cười, bèn ra lệnh cho ông bước ra và mặc lại quần áo rồi sẽ nói chuyện sau.
Trước mặt nhiều người gọi hoàng đế là “lão đầu tử”, lại do hoàng đế đích thân nghe. Đó là tội đại bất kính. Theo pháp luật thời phong kiến nếu không xử tội thì cũng bị tội trọng hình. Những người trong phòng đều lo sợ cho Kỷ Hiểu Phong. Họ nghĩ : Kỷ Hiểu Phong thích cười, phen này đã quá lố rồi !
Càn Long rất thích Kỷ Hiểu Phong, thực lòng không muốn truy cứu nhưng trước mặt mọi người, uy nghiêm của hoàng đế phải làm sao ? Kỷ Hiểu Phong mặc quần áo chỉnh tề rồi, Càn Long hỏi ông sao lại gọi mình là lão đầu tử ? Kỷ Hiểu Phong không hoang mang cung kính đáp :
-Vạn thọ vô cương là lão, đứng đầu thiên hạ là đầu, cha trời mẹ đất là tử, do đó gọi bệ hạ là “lão đầu tử .
Lời giải thích này có thể nói là ngụy biện, nhưng Càn Long thích sự uyên bác và nhanh trí của Kỷ Hiểu Phong nên cười và bỏ qua.
Gửi ý kiến của bạn