- I. Quản Trọng Và Bão Thúc Nha
- II. Tây Môn Báo Trừ Bỏ Mê Tín
- III. Ngũ Viên Báo Thù
- IV. Phùng Huyên Mua Nhân Nghĩa
- V. Biển Thước Coi Bệnh
- VI. Mạnh Mẫu Ba Lần Dọn Nhà
- VII. Lạn Tương Như Và Liêm Pha
- VIII. Kỳ Ngộ Của Trương Lương
- IX. Hàn Tín
- X. Tô Vũ Chăn Dê
- XI. Đề Doanh Cứu Cha
- XII. Tư Mã Thiên Và Bộ Sử Ký
- XIII. Khổng Dung Và Lý Nguyên Lễ
- XIV. Vương Hi Chi Yêu Ngỗng
- XV. Trình Di
- XVI. Lòng Khoan Hồng Đại Lượng Của Trầm Chu
- XVII. Mưu Giỏi Của Thích Kế Quang Làm Lui Giặc Nhật
- XVIII. Nữ Hiệp Cách Mạng Thu Cận
- XIX. Khôi Hài Của Kỷ Hiểu Phong
- XX. Những Ngày Thơ Ấu Của Tôn Trung Sơn
Mạnh Thường Quân là một nhà quý tộc của nước Tề, có nhiều của cải đất đai, trong nhà có vài ngàn thực khách. Chỉ cần có chút tài năng là Mạnh Thường Quân giữ lại.
Phùng Huyên làm môn hạ Mạnh Thường Quân cũng không được coi trọng, thường phàn nàn.
Mạnh Thường Quân không để ý, vẫn chiều ý Phùng Huyên và dần dần cải thiện sự đối đãi. Phùng Huyên không biểu hiện gì để báo đáp.
Mạnh Thường Quân có nhiều ruộng đất ở đất Tiết, ông cho dân chúng cầy cấy mấy năm rồi không thu lợi tức. Lúc đó ông định phái người đến thâu. Đây là một việc làm phiền phức ít ai chịu làm. Phùng Huyên tự nguyện đứng ra xin đi. Mạnh Thường Quân rất cao hứng giao cho Phùng Huyên các văn khế ngoài ra còn tặng ông một số tiền, còn đưa tiễn ông đi.
Trước khi đi, Phùng Huyên hỏi :
-Thâu tiền rồi, ông muốn mua gì không ?
-Ông hãy mua thứ gì mà nhà không có.
Phùng Huyên khi tới đất Tiết chiêu tập những người chưa trả lợi tức lại, tuyên bố :
-Mạnh Thường Quân biết các người sinh hoạt lao khổ, nên muốn tôi báo cho các người còn thiếu lợi tức không phải trả nữa.
Nói rồi ông đem cả chồng văn khế ra đốt hết. Dân chúng cảm kích không cùng, không ngừng hoan hô:
-Mạnh Thường Quân muôn năm.
Phùng Huyên làm xong việc, lập tức trở về.
Mạnh Thường Quân lấy làm lạ, sao làm việc nhanh thế, ông nói :
-Ông mua gì cho tôi vậy ?
-Tôi mua nhân nghĩa cho ông.
-Nhân nghĩa ! Là cái gì vậy ?
-Lúc đi, ông bảo tôi mua thứ gì mà trong nhà không có, suy đi tính lại, tôi thấy trong nhà cái gì cũng có chỉ thiếu nhân nghĩa, cho nên khi đến đất Tiết tôi đem các văn khế đốt hết. Dân chúng cả đời cám ơn ông vô tận, từ đây nhà này chẳng có nhân nghĩa sao ?
Mạnh Thường Quân nghe rồi không vui lắm, nhưng chuyện đã rồi, cho qua luôn.
Hai năm sau, vua Tề thấy Mạnh Thường Quân lắm tài nghệ nên đề phòng ra lệnh cho ông về đất Tiết. Dân chúng nghe ân nhân Mạnh Thường Quân trở về, nam nữ, già trẻ đều ra nghênh đón. Mạnh Thường quân cảm động vô cùng ngoảnh nhìn Phùng Huyên:
-Ông mua nhân nghĩa cho tôi, ngày nay tôi mới thấy !
Gửi ý kiến của bạn