- I. Hai Mẹ Con Linh Chiếu
- II. Nữ thiền sư Huyền Cơ
- III. Ni Sư Tổng Trì.
- IV. Mạt Sơn nương nương.
- V. Huệ Ôn.
- VI. Huệ Quang.
- VII. Pháp Hải.
- VIII. Các lão bà thiền vô danh.
- IX. Gia Đình Cam Chí.
- X. Trịnh Thập Tam Nương.
- XI. Lăng Hành Bà.
- XII. Tín Tướng.
- XIII. Diệu Tổng.
- XIV. Ni Cô Thật Tế.
- XV. Giác Am.
- XVI. Trí Ngộ.
- XVII. Bà lão đốt am.
- XVIII. Quyến thuộc của bà lão.
- XIX. Lưu Thiết Ma.
- XX. Bà chăn trâu ở Bình Điền.
- XXI. Giác Chân.
- XXII. Bà Du bán bánh chiên.
- XXIII. Diệu Tín.
-17 ông tăng kia, ngày mai trước khi đi phải thanh toán tiền phòng, tiền cơm cho rõ ràng.
Thái độ uy nghi khiến các ông tăng bỗng nhiên im bặt, không biết làm sao cho phải. Diệu Tín lại gia lệnh :
-Không được tranh cãi, hãy đến trình diện ta, ta sẽ nói cho các ông nghe.
17 người bất giác chạy đến trước mặt Diệu Tín. Diệu Tín nói :
-Nếu đã không phải gió động, cũng không phải cờ động thì làm sao tâm động ?
Các ông tăng hoát nhiên khai ngộ, đều thấy không cần nghe Ngưỡng Sơn giảng pháp nữa. Ngày hôm sau toàn thể đến từ biệt Diệu Tín mà đi.
(Nhất vị thiền)
Hai ông tăng chấp vào ngoại cảnh (gió, cờ). Câu nói của Lục Tổ là chấp vào tâm. Thực ra thì ngài đã vượt lên tâm và cảnh. Câu nói của Ngài chỉ đơn giản chỉ cho hai ông tăng chấp vào cảnh là sai lầm. Câu của Diệu Tín phá cả tâm cảnh mới là hoàn toàn không chấp. Những gì khái niệm hoá thì không phải là thực tại. Thiền dạy chúng ta nhìn và hiểu sự vật như chính nó, chớ không bằng sự phân tích hay khái niệm hoá.Gửi ý kiến của bạn